Em ơi ! về với đắk Nông
đồi xanh, rừng thẳm, ngút ngàn cà phê
Quanh co dốc nắng ta về
Thênh thang rộng mở, bốn bề reo vui
Tìm về phố cũ chia phôi
Bóng người thấp thoáng núi đồi mọ sương
Ai kia đứng ở bên đường
Ngẩn ngơ trông ngóng người thương chưa về
Đi đâu bọ mối tình quê?
Bụi hồng thơ thẩn, gió về mênh mang
Ai đi ai có nhớ không?
Bao nhiêu năm ấy vượt sông leo đồi
đưọng về dù có xa xôi
Về đây ta lại nối đôi nhịp cầu
Khơi dòng suối chảy xanh lâu
Cùng nhau ta hát những câu ân tình
Xây nhà ngói đọ nhọ xinh
Điện xa soi sáng lung linh bản làng
Ta về ngân tiếng chiêng vang
Anh em tụ họp đêm vàng liên hoan
Về đây dẫu có gian nan
Quê hương ta vẫn nồng nàn tình thương
Về đây mặc những đêm trường
Những đường cát bụi, những ngàn mưa xa
Về đây nghe gió hát ca
Nghe trong triền núi tiếng gà gội sương
Tiếng em cất bước đến trường
Tiếng ru mẹ hát trên nương bao ngày
Cha đi lên rẫy chiều nay
Mang về thoang thoảng hương bay quanh nhà
Cà phê giọt đắng đậm đà
Hồ tiêu bát ngát xa xa chân trọi
Nỗi niềm nhắn gửi cùng ai
Về đây, nghe tiếng ngàn đọi ông cha.
Đinh Tiến Bộ