Khi nhà nước ra đọi
Nghề tài chính chúng em cũng bắt đầu từ đó
đất nước thì to, hạt mưa lại nhọ
Một con ruồi cũng đậu nặng đồng cân
Mưa nắng thất thưọng, nước xuống nước lên
Giá cả bấp bênh, em không ngủ được
Em ít nói "vì dân vì nước"
Nhưng việc em làm lại vì nước vì dân
Trong tay em sẵn có đồng tiền
Nhưng yêu anh, em không thay đổi
Hạt thóc rụng lòng em nhức nhối
đồng xu rơi ngoài đường cũng chấn động tâm tư…
ọž nơi đâu đang thiếu đang thừa?
đoạn đê nào hiện đang rò rỉ?
Và nơi đâu gió lùa qua cửa?
Mùa đông về lạnh buốt phên thưa!
Nước chảy phí bên đường em không thể thọ ơ
Bởi quanh em còn có người áo vá
Mớ rau muống sau xe tất tả
Có lẽ nào em khong xót tiền dân!
Cốc bia nào không đến với công nhân
Những khi ra lò người như than lửa?
Hộp sữa nào không đến người mất sữa?
Cảnh bú nhọ thương lắm cả hai bên…
Những em thơ cứ bình tĩnh lớn lên
đừng phút hoài nghi những người lớn tuổi
Gặp lúc khó khăn xin đừng bối rối
Chẳng có cơn gió nào thổi bạt mất đường đi
Không phải chỉ giữ tiền, không phải chỉ thu chi
Nếu hiểu thế chưa phải người tài chính
Người tài chính cũng như người lính
Phải chiến đấu quên mình vì lợi ích nhân dân
Dù có phải hy sinh, dù lửa cháy quanh mình
Cũng không để đồng tiền làm cán cân nghiêng ngả….
Khi đồng tiền đang chưa vững giá
Em tự khuyên mình hãy nâng giá mình lên!
5-1985
Đinh Nam Khương