HÀ Nọ˜I NHỊ
Nơi tôi sinh không là Hà Nội
mà sao đọi dọc ngang
mấy đỗi
vẫn nhớ về
những chiều thu Hà Nội.
Lúc cuối đất, khi cùng trọi
đâu đó.
một mình tôi hoài niệm đất Thăng Long
Lối xưa,
vó ngựa vi vút chốn kinh thành
Dấu xưa,
Người đâu đây, lãng đãng.
Em hay là mây tóc mùa thu
trải bềnh bồng
ở nơi bọ con sông hồng
mênh mang
mùa nước đổ.
Nơi tôi sinh - không là Hà Nội
mà sao, mãi tìm
ngõ nhọ, phố nhọ, đường quen.
tiếng chuông xe điện
ghế đá công viên
giữa se lạnh, đong đầy nỗi nhớ.
Rồi mai chia xa - thu Hà Nội
hẹn cùng ai cạn chén ly bôi
trăm năm nhớ, nghìn năm giữ
Hà Nội tim anh, một tấm lòng
* Hà Nội, Thu 2008
Trần Lê Châu Hoàng